Wednesday, March 16, 2011

CN Thứ 2 Mùa Chay 2011 A

St. 12:1-4a; Tv. 32:4-5,18-20,22; 2 Tim. 1:8b-10; Mt. 17:1-9

BÀI ĐỌC 1:
Lời Chúa trong sách Sáng Thế,
Khi ấy, Ðức Chúa phán với ông Áp-ram: "Hãy rời bỏ xứ sở, họ hàng và nhà cha ngươi, mà đi tới đất Ta sẽ chỉ cho ngươi. Ta sẽ làm cho ngươi thành một dân lớn, sẽ chúc phúc cho ngươi. Ta sẽ cho tên tuổi ngươi được lẫy lừng, và ngươi sẽ là một mối phúc lành. Ta sẽ chúc phúc cho những ai chúc phúc cho ngươi; Ai nhục mạ ngươi, Ta sẽ nguyền rủa. Nhờ ngươi, mọi gia tộc trên mặt đất sẽ được chúc phúc." Ông Áp-ram ra đi, như Ðức Chúa đã phán với ông.
Đó là lời Chúa.

ĐÁP CA:
Câu đáp: Xin đổ tình thương xuống chúng con, lạy CHÚA, như chúng con hằng trông cậy nơi Ngài.
1. Vì lời CHÚA phán quả là ngay thẳng, mọi việc Chúa làm đều đáng cậy tin. Chúa yêu thích điều công minh chính trực, tình thương CHÚA chan hoà mặt đất.
2. CHÚA để mắt trông nom người kính sợ Chúa, kẻ trông cậy vào lòng Chúa yêu thương, hầu cứu họ khỏi tay thần chết và nuôi sống trong buổi cơ hàn.
3. Tâm hồn chúng con đợi trông CHÚA, bởi Người luôn che chở phù trì. Xin đổ tình thương xuống chúng con, lạy CHÚA, như chúng con hằng trông cậy nơi Ngài.

BÀI ĐỌC 2:
Lời Chúa trong thư thứ 2 của Thánh Phaolô tông đồ gửi Timôthê,
Anh hãy đồng lao cộng khổ với tôi để loan báo Tin Mừng. Người đã cứu độ và kêu gọi chúng ta do ơn thánh triệu của Người, không phải vì công kia việc nọ chúng ta đã làm, nhưng là do kế hoạch và ân sủng của Người. Ân sủng đó, Người đã ban cho chúng ta từ muôn thuở trong Ðức Kitô Giêsu, nhưng giờ đây mới được biểu lộ, vì Ðấng cứu độ chúng ta là Ðức Kitô Giêsu đã xuất hiện. Chính Ðức Kitô đã tiêu diệt thần chết, và đã dùng Tin Mừng mà làm sáng tỏ phúc trường sinh bất tử.
Đó là lời Chúa.

BÀI TIN MỪNG:
Tin mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Matthêu,
Sáu ngày sau, Ðức Giêsu đem các ông Phêrô, Giacôbê và Gioan là em ông Giacôbê đi theo bên mình. Người đưa các ông đi riêng ra một chỗ, tới một ngọn núi cao. Rồi Người biến đổi hình dạng trước mặt các ông. Dung nhan Người chói lọi như mặt trời, và y phục Người trở nên trắng tinh như ánh sáng. Và kìa các ông thấy ông Môsê và ông Êlia hiện ra đàm đạo với Người. Bấy giờ ông Phêrô thưa với Ðức Giêsu rằng: "Lạy Ngài, chúng con ở đây, hay quá! Nếu Ngài muốn, con xin dựng tại đây ba cái lều, Ngài một cái, ông Môsê một cái, và ông Êlia một cái". Ông còn đang nói, thì kìa có đám mây sáng ngời bao phủ các ông, và kìa có tiếng từ đám mây phán rằng: "Ðây là Con yêu dấu của Ta, Ta hài lòng về Người. Các ngươi hãy vâng nghe lời Người!" Nghe vậy, các môn đệ kinh hoàng, ngã sấp mặt xuống đất. Bấy giờ Ðức Giêsu lại gần, chạm vào các ông và bảo: "Chỗi dậy đi, đừng sợ!" Các ông ngước mắt lên, không thấy ai nữa, chỉ còn một mình Ðức Giêsu mà thôi. Ðang khi thầy trò từ trên núi xuống, Ðức Giêsu truyền cho các ông rằng: "Ðừng nói cho ai hay thị kiến ấy, cho đến khi Con Người từ cõi chết chỗi dậy".
Đó là lời Chúa.

2 comments:

  1. Biến Hình (Mt 17: 1-9)
    1-13. Nhận thức rằng cái chết của Người sẽ làm nản lòng các môn đệ, Chúa Giêsu đã cảnh báo và tiết lộ cho họ biết trước. Trước các tiết lộ này, Người muốn hai trong ba cột trụ tương lai của Gíáo Hội (cf Gal 2:9) mục kích sự biến hình của Người và qua đó nhìn thoáng thấy vinh quang và vẻ uy nghi đường bệ mà bản chất loài người thánh thiện của người được phú cho trên thiên quốc.


    Lời xác nhận của Chúa Cha (v.5), bày tỏ trong cùng những từ ngữ mà Chúa Cha đã dùng lúc Đức Kitô chịu phép rửa (cf. Mt 3:17), tỏ lộ cùng ba tông đồ, rằng Đúc Giêsu Kitô là Con Thiên Chúa, là Người Con yêu dấu, chính Người là Thiên Chúa. Cùng với những từ này - cũng đã được phán ra tại phép rửa của Đức Kitô - người thêm vào, "hãy nghe lời Người", như để chỉ cho biết Đức Giêsu cũng là vị tiên tri cao trọng nhất đã được ông Môisen tiên báo trước (cf. Deut 18: 15-18).



    3. Môisen và Elia là hai vị đại diện tiêu biểu quan trọng nhất của Cựu Ước - Lề Luật và các Tiên Tri. Sự kiện Đức Kitô chiếm ngự ở vị trí trung tâm nói lên sự trổi bật của Người trên hai vị này.


    Thoáng nhìn rực rỡ này về vinh quang thiên tính đã đủ để làm cho các tông đồ sung sướng vô ngần; họ đã quá vui mừng đến nỗi Phêrô đã không giữ được niềm ao ước kéo dài cảm nghiệm này.


    5. Trong Đức Kitô Thiên Chúa nói với toàn thể loài người; qua Giáo Hội âm vang của Người vang dội trong muôn thế hệ: "Giáo Hội không ngừng lắng nghe những lời của người. Giáo Hội liên tục đọc lại lời của người. Với sự tận tụy sâu sắc nhất, Gíao Hội tái cấu trúc mỗi một chi tiết trong đời sống của Người. Những lời này cũng được lắng nghe bởi những người không phải là Kitô hữu. Đời sống của Đức Kitô cũng nói với đông đảo những người đã không thể lặp lại cùng với Phêrô, 'Thầy là Đức Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống' (Mt 16: 16).
    Chính Người, Con Thiên Chúa hằng sống, cũng nói với nhân loại như là một Con Người: chính đời sống của người nói, với bản tính nhân loại của người, lòng trung thực với sự thật của người, tình yêu thương bao la của người. Hơn nữa, cái chết trên Thánh Giá của người nói - điều này diễn tả chiều sâu bí hiểm về những nỗi đau khổ và sự bỏ rơi của người. Giáo Hội không bao giờ ngừng hồi tưởng lại cái chết trên Thánh Giá và sự sống lại của người, là những gì tạo nên nội dung đời sống hằng ngày của Giáo hội.[...].
    Giáo Hội sống mầu nhiệm của người, kín múc không mỏi mệt từ mầu nhiệm này và hằng liên tục tìm kiếm các phương thế hầu đem các mầu nhiệm này của Chủ và Đức Chúa của Giáo Hội đến cho nhân loại, các quốc gia, các thế hệ, và mỗi một cá nhân con người" (Gioan Phaolô II, Redemptoris hominis, 7).


    (nguồn: The Navarre Bible)

    ReplyDelete